by admin admin
- 23/12/2024
- 65
- 0
Thành phố Lai Châu khá cao, ~ 1500m so với mực nước biển.
Một vùng trà khá đặc biệt ở Lai Châu đó là Sà Dề Phìn ở Sìn Hồ, ở độ cao ~ 1800m so với mực nước biển. Cây trà ở đây cao, lá dày và nhỏ. Người Mông ở Sà Dề Phìn, Sìn Hồ giống người Mông ở Tà Xùa 10 năm trước. Họ chỉ làm ít để uống chứ không bán.
Địa chất ở Sìn Hồ chủ yếu là loại đá đen, không phải than đá. Loại đá cứng có thể dùng làm ngói để lợp mái nhà.
Người Dao ở Sìn Hồ là Dao đỏ, nhưng còn gọi là người Dao khâu (khâu vá) vì phụ nữ thường ngồi thêu hay khâu vá mỗi khi nông nhàn.
![]() | ![]() |
![]() | ![]() |
Lai Châu có một loài sâm đặc biệt, dược tính cao, được ghi nhận là một giống sâm quý của Thế giới. Ngoài ra ở đây bà con còn trồng nhiều loại dược liệu quý khác như đương qui, đẳng sâm...
Người Dao đỏ ở Sìn Hồ cũng bảo tồn bài thuốc tắm giúp lưu thông khí huyết, người bình thường ngâm trong bồn thuốc tầm 10 phút đã có hiện tượng "phê" - khó thở, chóng mặt không chịu nổi rồi.
Vùng trà đặc biệt thứ hai ở Lai Châu là Mồ Sì San ở huyện Phong Thổ. Độ cao ~ 1700m. Nghe nói vùng trà còn cao hơn và ở sâu trong rừng, đi bộ 3, 4 tiếng mới tới nơi. Cây to 2 người ôm không xuể, cao 15 ~ 20m.
Ở Mồ Sì San bà con chủ yếu cũng là người Dao đỏ, nhưng trên này gọi là Dao đầu nhọn. Phụ nữ dân tộc Dao đầu nhọn đã lấy chồng thì cạo đầu trọc rồi đội mũ như cái mào của con chim. Khả năng dân tộc Dao đầu nhọn ở đây và Mán Sơn Đầu ở Lạng Sơn, Quảng Ninh là một gốc.